Trích thi tập Thanh_Hiên_thi_tập

U cư (Ở nơi u tịch, bài 2)

Dịch nghĩa:Mười năm trong gió bụi, bỏ quê hương đi xa,Đầu bạc bơ phờ, ở nhờ nhà người.Đường dài, trời đã về chiều, không có bạn mới,Một nhà xuân lạnh, bệnh cũ lại nhiều.Vách nát, trăng sáng, rắn mối leo quanh,Ao hoang, nước cạn, ếch nhái nhảy ra.Người đi xa chớ đọc bài phú Đăng lâu[7]Quá nửa tuổi xuân ở nơi góc biển.

My trung mạn hứng (Cảm hứng trong tù)

Dịch nghĩa:Chung tử[8]Trang Tích[9] khi ốm vẫn rên bằng tiếng Việt.Bốn bể gió bụi, nghĩ tình nhà việc nước mà rơi lệ.Mười tuần lao tù, lòng coi thường sống chết.Bao giờ mới hết mối hận Bình chương[10] ?Khó mà tìm được phong cách cao thượng của người Cô Trúc[11]Ta có một tâm sự không biết tỏ cùng ai,Dưới chân núi Hồng, sông Quế giang sâu thẳm.

Mạn hứng (Cảm hứng lan man)

Dịch nghĩa:Bên bãi Long vĩ có nhiều chim âu trắng,Trong ngôi nhà bên sông Lam có nhà nho nghèo.Một đời chuyên về từ phú, biết là vô ích,Sách đàn đầy giá, chỉ mình làm ngu mình.Cuộc đời trăm năm buồn thay chỉ là chốc lát,Tuổi già mua vui, tiếc quá ngắng ngủi.Biết rồi đây, khi nằm xuống dưới gò phía tây,Tiết trùng dương đến,liệu có uống được một giọt rượu nào không?

Độc Tiểu Thanh ký (Đọc tập Tiểu Thanh[12] ký)

Dịch nghĩa:Vườn hoa bên Tây hồ đã thành bãi hoang rồi,Chỉ viếng nàng qua một tập sách đọc trước cửa sổ.Son phấn có thần chắc phải xót xa vì những việc sau khi chết.Văn chương không có số mệnh mà cũng bị đốt dở.Những mối hận cổ kim, khó mà hỏi trời được,Ta tự coi như người cùng một hội,với kẻ mắc nỗi oan lạ lùng vì nết phong nhã mà mắc phải nỗi oan lạ lùng.Chẳng biết ba trăm năm sau,